Truyện Ngắn

Tường Thuật Đại Hội VBVNHN
Submitted by Thu Nga Do on Thu, 12/18/2008 - 21:18.Cuộc bầu cử Ban chấp hành VBVNHN nhiệm kỳ 2008-2011 đã được tiến hành theo thể thức bầu cử ngày 24 tháng 6 năm 2008; và cuộc kiểm phiếu đã diễn ra tại Ðại Hội Ðồng VBVNHN Kỳ 8 tại thành phố Houston, Texas vào lúc 10 giờ sáng ngày 13 tháng 12 năm 2008, dưới sự quan sát của hai quan sát viên do Văn Bút Quốc Tế gởi tới tham dự : - Văn hữu Adam Somers (Văn bút Hoa Kỳ): - Tiến Sĩ Nguyễn Viết Ðức (Văn bút Hoa Kỳ). Ban kiểm phiếu:
1. VH Sơn Tùng
2. VH Vũ Quang Minh
3. VH Vũ Châu Sa
4. VH Nguyễn Thiếu Nhẫn
5. VH Trương Sĩ Lương
Kết quả cuộc kiểm phiếu đã được Ủy Ban Kiểm phiếu đúc kết sau đây trước đại hội và trước sự chứng kiến của hai quan sát viên Văn Bút Quốc Tế.
Chuyện Bên lề Ðại Hội Khóa 18 CSVSQ/TVBQGVN, ngày 8,9 tháng 11 năm 2008 tại San Jose, CA
Submitted by Thu Nga Do on Wed, 12/17/2008 - 22:08.
Vào đầu tháng 11, khi không khí mùa thu bàng bạc khắp không gian, chúng tôi lại làm một chuyến viễn du, đến miền Bắc CA. Chúng tôi đây, 1 người là “Cùi” K18 Trường Võ Bị Quốc Gia VN và tôi, nói theo ngôn ngữ của gia đình Võ Bị, là “dâu Võ Bị”, để dự buổi đại hội K18 toàn thế giới được tổ chức 2 năm một lần.
Với thời gian như “bóng câu qua cửa sổ”, mái tóc của chàng sinh viên ngày xưa và người bạn đường của mình nay đã nhuốm màu sương gió. Những nét răn rỏi, của chàng trai- đã theo tiếng gọi non sông, xem mạng sống tựa lông hồng- và những nét trâm anh của một thời áo trắng mà một bài hát có câu “bàn tay thon ngón nhỏ, đan tay rắn sông hồ”, được thế vào là những nét nhăn ngang dọc- của cả chàng lẫn nàng- và cả 4 đôi tay nay cũng đều trở thành chai đá! Tuy nhiên trong tâm hồn của mọi người lúc nào cũng đầy ắp những kỷ niệm ngọc ngà của thời niên thiếu cũ. Và
Bên Lê` Đại Hội VBVNHN Kỳ 8
Submitted by Thu Nga Do on Wed, 12/17/2008 - 22:02.1.
Tôi đi qua bờ đường đang mùa đông. Những lá vàng của mùa thu còn nguyên chưa bị trôi giạt về một hướng nào đó. Nhìn qua, khung cảnh thật âu sầu. Nhưng trong lòng tôi niềm vui cứ ngập tràn vì biết em vừa trở về sau những năm dài biền biệt. Tôi biết có những đời lá phải lìa cành vì thời tiết đã làm cho chúng không còn mầm xanh từ một mùa xuân mênh mông, giống như những lời chia ly phải nói ra sau một lần hội ngộ. Những tình yêu cũng vậy. Chúng luôn quấn quýt bằng những môi hôn, nhưng đồng thời cũng đón nhận những tàn phai đậu xuống.
Thành phố tôi về hôm nay cùng những giao lộ trăn trở ngày đêm vì tiếng xe cộ ồn ào. Những con đường quen thuộc và góc phố quen thuộc nhìn xuống bộ hành với một lòng bao dung lướt thướt. Vì sương mù và giá rét đang ùa trên những bảng tên đường. Như Dairy Asford, như Willcrest dẫn đến nhà bạn bè tôi. Thành phố đó đang vừa đón nhận một tia nắng ấm làm cho những con chim từ phương xa bớt lạnh khi bay về tìm kiếm mùa xuân.
Tháng mười hai ở Việt Nam bây giờ đang có những cơn gió cuốn mình trong những chiếc áo rét,
Lỡ Chuyến đò
Submitted by Thu Nga Do on Tue, 12/16/2008 - 23:27.Thu Nga
Tin Thúy bị thương nặng đưa tới khi Văn đang sửa soạn đi ăn cơm trưa với mấy người bạn trong sở. Tiếng bà Marie lào xào, lùng bùng trong lỗ tai Văn:
Huê' Trong Tôi
Submitted by Thu Nga Do on Tue, 12/16/2008 - 23:19.
Nợ nần
Submitted by Thu Nga Do on Mon, 12/15/2008 - 21:27.Thu Nga
Thông thường người Việt ta khi sắp bước sang năm mới, hay ngồi tính sổ để xem mình có mắc nợ ai thì lo trả kẻo ‘’dông’’ cả năm, và cũng phải nhớ kẻ nào còn nợ mình để đi đòi, nếu không thì ‘’tiền để lâu kít trâu hóa bùn’’. Tính tới, tính lui thì thấy cuộc đời cũng có mắc nợ mình nhưng mắc ít thôi, còm nợ của mình đối với đời thì lại quá nhiều, không biết chừng nào mới trả hết.
Trước tiên, khi ta mới mở mắt chào đời thì đã nợ cha, nợ mẹ. Công cha bao năm chưa trả, nghĩa mẹ chín tháng cưu mang, bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn...’’ hay ‘’công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra ‘. Công cha nghĩa mẹ dầu có đầu thai chín kiếp trả nợ cũng chưa hết, đừng nói chi là chỉ có đời này. Khi biết công ơn cha mẹ thì cha mẹ đâu còn ở trên đời mà trả. Mẹ sinh con ‘’mẹ tròn con vuông’’ thì mẹ tạ ơn trời phật và
Cát Bụi Mênh Mông
Submitted by Thu Nga Do on Mon, 12/15/2008 - 21:01.Thu Nga
Bà Ninh nhìn sâu vào mắt My My rồi hỏi:
--Con quyết định nhận đứa bé làm con nuôi rồi hả? Con không sợ rằng ‘’nuôi gà cỏ, trở mỏ về rừng sao?
My My cười mỉm::
--Con nhất định rồi. Con nghĩ câu ca dao này có thể không đúng với tất cả mọi trường hợp đâu bác...
Nàng suy nghĩ một giây rồi tiếp:
-- Con biết chắc, nếu con thương nó như con ruột thì nó cũng sẽ thương con như mẹ ruột như...trường hợp của con vậy. Mẹ con đã thương con đến hơi thở cuối cùng, con cũng thương mẹ con với suốt cuộc đời con, dầu mẹ con không còn nữa.