Truyện Ngắn

Xuân Hy vọng
Submitted by Thu Nga Do on Mon, 01/26/2009 - 21:31.Thơ
Thu Nga
Quê Hương Nỗi Nhớ
Submitted by Thu Nga Do on Wed, 01/21/2009 - 23:24.Thu Nga

Viết từ đường Heatherglen
Submitted by Thu Nga Do on Sun, 01/18/2009 - 23:54.Phạm Ngũ Yên

Mùa Xuân - Thi Nhân Xưa & Nay
Submitted by Thu Nga Do on Wed, 01/21/2009 - 23:20.Hồ vi lao kỳ sinh
Sở dĩ chung nhật túy
Ðồi nhiên ngọa tiền doanh
Giác lai miện đình tiền
Nhất điểu hoa gian minh
Tá vấn thử hà nhật?
Xuân phong ngữ lưu oanh
Cảm chi dục thám tức
Ðối chi
Ma Lai
Submitted by Thu Nga Do on Wed, 01/21/2009 - 23:15.Thu Nga
Mệ ngoại nói hoài mà cậu Nậy cũng vẫn không tin. Mệ nhổ một bãi nước trầu vô cái ống nhổ bằng đồng, có nắp đậy, lấy hai ngón tay quẹt vô hai bên mép, cho sạch nước trầu, rồi thủng thẳng nói:
--Mạ noái cho biết, con nớ có cái cổ 3 ngấn nờ, hắn đi đi về về như ngựa chạy đường cái, mà không ai biết hắn đi mô. Con mắt của hắn thì đục như nước vo gạo! mỗi khi giận thì đỏ như lò lửa! Mi coi coi chừng! Hắn không là ma, thì cũng bà con chi với quỷ.
Cậu Nậy mặt mày đỏ au vì tức, cậu cố gắng nói giọng ôn tồn:
--Răng mạ biết o Nương là ma? bộ trên đời ni ai có cổ cao 3 ngấn là ma hết răng? Mắt người ta có chi mà mạ noái đục như nước gạo vo?Rứa mắt ai giận mà không đỏ mạ noái con nghe?!
Mệ nội lại nhổ toẹt một bãi nước trầu nữa, bà chỉ mặt cậu:
--Mi mà con cãi lời tau, ưng con nớ thì đi luôn cho khuất mắt!
Tản Mạn Chuyện Con Trâu Năm Kỷ Sửu
Submitted by Thu Nga Do on Sun, 01/18/2009 - 23:49.
Gió Đưa Cây Cải
Submitted by Thu Nga Do on Sat, 01/03/2009 - 23:59.Truyện ngắn
Thu Nga
Buổi chiều ngày 29 Tết, chị Hai lại thăm tôi. Chị mang cho tôi những đòn bánh tét, gói thật khéo. Tôi cầm lên ngắm nghía, hỏi chị:
--Ở đây người ta gói bằng những sợi chỉ đỏ, còn hồi đó, nhà mình gói bánh chưng, dì Út phải tướt lạt, ngâm nước cả ngày cho lạt mềm mới gói. Cái chi ở bên ni cũng tiện lợi, có sẵn chị hỉ. Chị mua bánh ở tiệm mô rứa?
Chị cười:
--Ðố em đó.
Tôi lắc đầu:
--Em chịu thôi. Mỗi năm chị lại tìm ra được một người gói bánh ngon hơn, em làm răng biết được!
--Phải. Chị nhất định phải tìm ra người nấu bánh chưng ngon như dì Út mình mới được. Bánh ni coi bộ khéo, nhưng không biết có ngon như rứa không.
Mắt chị Hai chợt buồn, giọng chị tiếc nuối: