Bình luận: Ngày Ấy Không Xa

Printer-friendly versionPrinter-friendly version
 
Tại Hoa Kỳ, trong tháng 5, có ngày lễ Memorial Day, Chiến Sĩ Trận Vong, là một trong những ngày lễ lớn. Trong ngày lễ này, nhiều buỗi lễ long trọng từ cấp Quốc Gia tới địa phương được diễn ra để vinh danh tất cả binh sĩ Hoa Kỳ đã hy sinh để bảo vệ đất nước và sự tự do trên thế giới. Những nghĩa trang được cắm đầy cờ Hoa Kỳ và những bó hoa tươi đẹp được đặt trên những nấm mộ.
Trước thế kỷ thứ 20, ngày này được gọi là ngày Decoration Day, bắt nguồn từ sau Nội Chiến Hoa Kỳ  để kỷ niệm các chiến sĩ liên minh và các chiến sĩ miền Nam đã tử trận. Sau đó, ngày Lể Chiến Sĩ Trận Vong đã được nới rộng ra để vinh danh tất cả những binh sĩ Mỹ đã phục vụ từ cuộc đại thế chiến thư Nhất, thứ Nhì, Chiến Tranh Triều Tiên, Chiến Tranh Vùng Vịnh, Chiến Tranh Việt Nam, và sau này chiến tranh Irag, Afghanistan.
Biểu tượng của ngày lễ Memorial Dây là một loại hoa, có tên Poppy, hoa Anh Túc. Lịch sử của hoa poppy bắt nguồn từ   bài thơ “In Flanders Field” của thi sĩ John McCrae, thi ếu tá quân y người Canada, được viết tháng 5, 1915-trong chuyến hành quân ngang cánh đồng xứ Flanders ông thấy hoa anh túc nở rộ màu đỏ rực rỡ, như đã được thắm máu của các vị anh hung vô danh đã ngã xuống. Bài thơ có những câu “Trên những cánh đồng Flanders hoa anh túc nở rộ. Giữa những hàng thập tự, xen kẽ hàng từng hàng. Nơi đây ghi lại vết tích của chúng tôi, và trên bầu trời, những con chim sơn ca vẫn hót và bay. Nhưng không nghe rõ vì quyện lẫn với tiếng súng ở dưới đây. Tất cả chúng tôi đều đã qua đời, chỉ vài ngày trước thôi…”.
Bài thơ nhắc nhở người Việt hải ngoại, nhớ đến cuộc nội chiến Việt Nam, do Cộng Sản miền Bắc mang lại, đã làm cho hang hang lớp lớp người ngã xuống để bảo vệ miền Nam tự do. Sau khi cưỡng chiếm miền Nam, với sự trợ giúp của Nga, Tàu, Việt Cộng đã lùa quân dân cán chính miền Nam vào các trại tù cải tạo- ngay cả nhưng thương bệnh binh với vết thương lở loét cũng bị xua đuổi ra khỏi các bệnh viên Cộng Hòa.
Bài thơ Trên cánh đồng Flanders những câu cuối là “Trước khi ngã gục. Chúng tôi trao cho các bạn bó đuốc. Hãy giơ cao ngọn đuốc, hãy chiến đấu. Nếu bạn phụ lòng chúng tôi, chúng tôi sẽ không an giấc nghìn thu, dù hoa vẫn nở rực  trên cánh đồng Flanders”.
Bài thơ cũng làm người Việt rung động và tưởng nhớ và tri ân những anh hung chiến sĩ trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã vị quốc vong thân, được chôn tại nghĩa trang Biên Hòa. Trước năm 1975, trên những ngôi mộ cũng có cờ vàng ba sọc đỏ, cũng có hoa nở thắm bên cạnh tấm mộ bia,  nghĩa trang  lúc nào cũng có hoa quả và khói hương nghi ngút . Đến khi Cộng Sản cưỡng chiếm miền Nam, chúng giật sập bức tượng Thương Tiếc ở cổng nghĩa trang, và sau đó nhà cầm quyền đã dung nhiều thủ đoạn, âm mưu hầu xóa bỏ di tích lịch sử hào hung của miền Nam, nơi chôn 16,000 tử sĩ  Quân đội Việt Nam Cộng Hòa, cấm cản thân nhân vào thăm viếng- trở thành hoang phế điêu tàn!
Một bài thơ của Thanh Nam cũng có nội dung tương tự “Ta như người lính vừa thua trận. Nằm giữa sa trường nát gió mưa. Nhắm mắt cố quên đời chiến sĩ. Làm thân cây cỏ gục ven bờ. Bỗng nghe từ đáy hồn thương tích, vẳng tiếng kèn truy điệu mộng xưa.”. Hãy làm tròn sứ mạng của những vị anh hung dân tộc dầu ngã xuống, vẫn nghe trong tim nhức nhối với tiếng kèn truy điệu.
Những người lính đó hiện thời đang ở đâu?! Họ đã nằm xuống cùng cây cỏ hay đang vất vưởng trên quê huơng càng ngày càng điêu tàn đổ nát?! Ngay mộ phần họ cũng bị đào xới, san bằng để trả thù!? Nhân ngày lễ Chiến Sĩ Trận Vong, chúng ta ghi nhớ, tri ân và tưởng niệm quân đội Hoa Kỳ đã hy sinh trong các trận chiến để bảo vệ lý tưởng dân chủ tự do cho thế giới, trong đó có 58,000 binh sĩ đã hy sinh bảo vệ miền Nam Việt Nam.
Xin hồn thiêng sông núi, phù trì cho công cuộc đấu tranh của người dân trong nước, để một ngày không xa, những mộ chí hoang phế sẽ được trang hoàng lại với Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ và được ấm lòng với khói hương trên mộ! Ngày ấy sẽ không xa!
 
Thu Nga