Bình Luận
Bình luận: Chuyện Đó Đây - Nguyên Hoàng - Thứ Bảy 03/23/2019
25:17 minutes (23.16 MB)Nguyên Hoàng thực hiện.
»
- Login to post comments
- Download audio file
- 303 downloads
- 11 plays
Bình luận: Chuyện Đó Đây - Nguyên Hoàng - Thứ Bảy 03/16/2019
25:02 minutes (22.93 MB)Nguyên Hoàng thực hiện.
»
- Login to post comments
- Download audio file
- 304 downloads
- 5 plays
Bình luận: Chuyện Đó Đây - Nguyên Hoàng - Thứ Bảy 03/09/2019
24:19 minutes (22.27 MB)Nguyên Hoàng thực hiện.
»
- Login to post comments
- Download audio file
- 226 downloads
- 8 plays
Bình luận: Hạnh Phúc Đến Thế Là Cùng
Submitted by SaiGon1600AM on Fri, 03/22/2019 - 15:23.Trong kỳ báo cáo UPR của Việt Nam chu kỳ 3 năm 2019, được đại diện của Bộ Ngoại Giao Cộng Sản Việt Nam tuyên bố có đầy đủ bằng chứng là Việt Nam thực hiện các cảnh cáo và đề nghị của LHQ qua việc sửa đổi tất cả các văn bản luật, pháp liên quan tới nhân quyền, hiến pháp 2013, Bộ Luật Hình Sự, Bộ Luật Dân Sự, Luật tự do tôn giáo, tự do ngôn luận v…v..còn phó Vụ trưởng Hoàng Thị Thanh Nga nói rằng bà “rất tự hào” vì Việt Nam đã thực hiện 100% khuyến nghị và rằng Việt Nam, đã bảo đảm quyền bình đẳng trước pháp luật của mọi công dân!
Những điều này rập khuôn với câu tuyên bố của tổng bí thư Cộng Sản Nguyễn Phú Trọng “Việt Nam Dân Chủ đến thế là cùng!”! Các tổ chức nhân quyền, các nhà đấu tranh dân chủ đều thấy rằng bản Báo cáo UPR của Việt Nam chỉ là một sự tuyên truyền, xảo ngôn. Vì trên thực tế, tất cả báo chí thuộc quyền điều hành và kiểm duyệt của nhà nước. Luật an ninh mạng là để bóp nghẹt tiếng nói của người dân. Đi biểu tình bị khiêng quăng lên xe như quăng heo.
Sự ngu dốt của đám thống trị gây ra những thảm hoạ này tới thảm họa khác cho đất nước. Như vụ Formosa, làm ô nhiễm cả một vùng biển miền Trung trù phú, khiến hải sản chết hàng loạt, hàng chục triệu người bị ảnh hưởng, lâm vào cảnh thất nghiệp, phải bỏ xứ ra đi qua nước lân cận sinh sóng. Vùng bằng sông Cửu Long trước kia là vựa lúa của khu vực Đông Nam Á, nay điêu tàn xơ xác.
Trên rừng cũng không khá gì hơn. Theo bản bác cáo của FAO, Việt Nam là nước có tỉ lệ phá rừng đứng thứ hai trên thế giới, chỉ sau Nigeria. Tây Nguyên và Tây Bắc là hai khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Nguyên nhân chính của sự mất rừng trầm trọng. là vì kém kiến thức về công tác bảo vệ rừng cùng với sự tham nhũng, lại thêm chế độ ngu dân, lâm tặc đốn cây rừng, bán sinh sống, họ không cần biết đã phá hủy môi trường. Rừng không còn cây cối để cản nước mưa tràn xuống đồng bằng, gây ngập lụt.
Với chính sách Vừa ngu dốt, vừa tham nhũng, nên chúng dùng chính sách giải phóng mặt bằng bằng, cướp đấ để bán hay cho công ty ngoại quốc thuê xây khách sạn, sân golf, công viên v…v…chúng đã lấp sông, hào, kinh rạch khiến nước mưa không có lối thoát, gây lụt khắp nơi.
Cây cối ở các thành phố lớn như Sài Gòn, Hà Nội, là lá phổi xanh, những loại cổ thụ dính liền với đời sống của người dân hơn cả 100 năm đều bị đốn ngã. Gỗ quý, để dùng cho cán bộ xây nhà, làm bàn ghế, tủ giưởng, hay bán cho Trung Cộng. Nhà cầm quyền tuyên bố: những cây sắp bị chặt đều có tuổi, không hợp mỹ quan đô thị". Dân chúng có phản kháng cũng chẳng làm được gì, chỉ biết ngậm ngùi tiếc nuối. Sự tiếc nuối đó được thể hiện một cách tiêu cực qua những đóa hoa hồng tri ân, những cổ thụ đã gắn liền với đời sống của họ, đặt trên những gốc cây vừa bị chặt. Thế nhưng sau đó, các cành hoa hồng lập tức bị gom bỏ".
Một đất nước bị bức hại, bị đàn áp, bị thoái hóa từ kinh tế, môi trường, giáo dục, không được hưởng những quyền tự do tối thiểu của con người, là quyền được sống, thế mà, mới đây, Việt Nam xếp hạng 94 trên 156 nước trong một bảng xếp hạng 'Quốc gia Hạnh phúc' do Mạng lưới các giải pháp phát triển bền vững của LHQ công b, căn cứ trên bản báo cáo thường niên, World Happiness Report. Thì quả bản đánh giá này đi đúng đường hướng loạn ngôn của cái gọi là báo cáo nhân quyền rất đáng tự hào cho Xã Hội Chủ Nghĩa!
Người ta tự hỏi, có phải họ đã đánh giá sự náo nhiệt, cuồng loạn của hàng triệu cổ động viên nhảy múa ăn mừng chiến thắng của đội tuyển U23 Việt Nam, đến độ có người cởi truồng phô trương là hạnh phúc? Hay họ đánh giá cảnh hỗn chiến cướp giật tại đền Tháng Gióng là tỏ niểm hạnh phúc vô biên, đầu năm. Hay họ đánh giá qua cảnh con nít học sinh ở miền thượng du, chân không giầy dép, có áo không quần, vẫn tươi cười hạnh phúc với bữa cơm, chỉ có muối và rau trong hốc đá? Hay họ đánh giá, dân được tập bơi lội ngay trên đường phố vì mùa nào phố cũng như sông, kể cả phi trường khi mưa xuống!? cá ở sông suối tràn vào, chỉ ra hiên là bắt được cá!
Cũng có thể cơ quan World Happiness đánh giá qua những sự tự do mà thế giới không có: tự do cướp giật, tự do vượt đèn đỏ, tự do bắt người bỏ tù, tự do hối lộ, tự do chạy ngược đường, tự do xả rác, tự do xả đập, tự do tham nhũng, tự do nói láo và tự do bán nước!
Nguyễn Phú Trọng đã không từng tuyên bố “Dân Chủ như thế là cùng” là gì? Hạnh phúc của thiên đường Cộng Sản là đây!
Thu Nga
Bình luận: Kiên Trì
Submitted by SaiGon1600AM on Fri, 03/15/2019 - 11:39.Tòa án thượng thẩm Malaysia tuần qua, bất ngờ trả tự do cho Siti Aisyah sau khi phe công tố nói rằng họ rút lời cáo buộc, nhưng không đưa ra lý do nào. Thủ tướng Mahathir Mohamad nói Siti Aisyah được thả "theo đúng quy trình pháp luật" và nói có “quan hệ tốt” với Indonesia.
Bộ Ngoại giao Indonesia cho hay trường hợp của Aisyah được kiên trì, liên tục nêu ra trong mỗi cuộc họp song phương giữa Indonesia và Malaysia trong hai năm qua, và kết quả cuộc vận động cứu công dân của mình, đã thành công.
Trong khi ông Đoàn Văn Thạnh, thân phụ của Đoàn Thị Hương cho biết lâu nay ông không có bất cứ liên lạc gì của phía nhà nước với gia đình ông về vụ của Hương.
Cả hai người Siti Aiya và Đoàn Thị Hương đều bị cáo buộc là đã sát hại ông Kim Jon Nam là anh cùng cha khác mẹ của lãnh tụ Bắc Hàn, Kim Jon Un bằng thuốc độc, nhưng cả hai đều bác lời buộc tội, một mực khai rằng họ bị lường gạt vì tưởng mình đang tham gia một chương trình cho truyền hình ngoại quốc. Mới đây, nghe dư luận xôn xao chê trách Việt Nam không cứu công dân của nước mình, nên phó Thủ Tướng, cũng là Bộ trưởng Ngoại giao Cộng Sản Việt Nam, ông Phạm Bình Minh, mới tiếp xúc với ngoại trưởng Malaysia Saifuddin Abdullah, để bàn về một số vấn đề trong quan hệ song phương, và yêu cầu phía Malaysia xét xử một cách công bằng và trả tự do cho cô Đoàn Thị Hương.
Trươc đây có một nhóm đã vận động tiền bạc giúp để đưa người tới dự phiên tòa đầu tiên năm 2017 để ủng hộ tinh thần cô Đoàn Thị Hương, nhưng sau đó, một số trong nhóm cho biết việc này đã “bị hạn chế”, “bị ngăn cản”. Một người trong nhóm là bà Ánh còn nhắc lại là năm 2017, ông Đoàn Văn Thạnh cho biết đại sứ quán Việt Nam ở Malaysia đã gọi điện thoại, cảnh cáo ông không nên đi dự phiên tòa vì ông có thể “bị nguy hiểm đến tính mạng”. Kể từ lúc đó, gia đình cô quá sợ “không liên lạc với nhóm thiện nguyện này.
Chúng ta cũng biết trò hăm dọa, bịt miệng của Việt Cộng, chúng không hề coi mạng nhân dân làm trọng, nên mới có những vụ vừa ăn cướp đất, vừa đánh đập người dã man. Điển hình là vụ cướp ở giáo xứ Cồn Dầu, bọn cầm quyền Đà Nẵng đã huy động toàn bộ công an cơ động, cán bộ, dân phòng - trong đám tang của cụ bà Maria Đặng Thị Tân, chúng tấn công thô bạo rồi cướp xác của cụ bà, đưa lên xe chở đi chổ khác , mặc cho tang gia kêu khóc. Công an đang đổ xô đi bắt và đánh đập những giáo dân không chạy trốn kịp hoặc đang bị thương nằm tại chổ.
Hay vụ đàn áp dã man ở huyện Mường Nhé, Điện Biên, thuộc cao nguyên trung phần, nơi đây là khu vực của dân thiểu số người Hmong, gần 50 người bị thiệt mạng, hàng trăm người bị thương nặng, mấy trăm người bị mất tíchsố người bị tạm giữ lên đến trên 1.000 người. Một số lớn các tín đổ Hmong dù sau đó đã được thả ra nhưng sợ không dám về nhà nữa. phải chạy sang Thái Lan, Lào ẩn trốn, nhưng họ bị xua đuổi, tệ hơn nữa là nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam chỉ thị cho cảnh sát sở tại truy lùng, bắt những người tị nạn khốn khỏ này.
Dưới chế độ Cộng Sản, người sống không an cư mà người chết không an nghĩ. Điển hình là vụ đục bỏ các bức tượng Thuyền Nhân. Nhà cầm quyền đã dùng áp lực, buộc chính quyền Indonesia phải đục bỏ tấm bia trong trại tị nạn cũ ở Pula Galang có ghi dòng chữ tưởng nhớ những người bỏ mạng trên đường vượt biển và ghi ân những ai giúp đỡ thuyền nhân”, tấm bia chỉ còn lại lỗ hỗng lớn.
Chính phủ Malaysia cũng đã bị nhà c ầm quy ền Cộng S ản Việt Nam bắt buộc dẹp bỏ một bia tưởng niệm tương tự trên đảo Bidong v ới d òng chữ “ ''Tưởng nhớ hàng trăm ngàn người Việt Nam đã thiệt mạng trên đường tìm Tự do (1975-1996). Dù họ chết vì đói, khát, bị hãm hiếp, kiệt sức hay vì lý do gì khác, chúng ta cầu nguyện cho họ được yên nghỉ vĩnh hằng. Sự hy sinh của họ sẽ không bao giờ bị lãng quên. Cả hai quốc gia này đều chứng tỏ họ “có quan hệ tốt” với nhà cầm quyền CS Việt Nam
Cô Siti Aisyah may mắn đưọc hính phủ và, đặc biệt là nỗ lực của Tổng thống Indonesia đã kiên trì dùng cái gọi là “quan hệ tốt”, khiến chính quyền Malaysia thả công dân của họ. Chớ còn lãnh đạo Cộng Sản toàn những tên ác độc, vô nhân chỉ dùn sự kiên trì, “quan hệ tốt” hợp tác truy nã người dân vô tội, đang trốn lánh trên xứ người, chúng kiên trì, tìm đủ mọi cách buộc quyền sở tại giao nộp kẻ xấu số cho họ-Chớ làm gì có chuyện kiên trì như chính quyền Indonesia can thiệp cho công dân của họ được trả tự do!
Thu Nga
Bình luận: Chỉ Mới Nói Xấu
Submitted by SaiGon1600AM on Fri, 03/08/2019 - 14:56.Tạp chí Forbes mới đây ngoài danh sách chọn lựa những địa điểm đẹp, hay những nhân vật giàu nhiều nhân vật giàu nhất thế giới, v..v.. họ cũng vừa công bố danh sách 50 phụ nữ ảnh hưởng nhất Việt Nam. Theo họ thì những người này được chọn, dựa trên tiêu chuẩn tài chính, chính trị, khoa học, giáo dục, hoạt động xã hội, truyền thông, giải trí v…v…
Trong số “top 50”, trong lãnh vực chính trị, có tên một lô các gương mặt phụ nữ như hủ tịch Quốc hội Cộng Sản Việt Nam: bà Nguyễn Thị Kim Ngân, Phó chủ tịch thường trực Quốc hội Tòng Thị Phóng, Trưởng ban Dân vận Trung ương Trương Thị Mai, Phó Chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh, Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến, v…v…
Điểm qua một vài gương mặt điển hình nổi tiếng quả tạp chí này chọn không ngoa với bà Nguyễn Thị Kim Ngân, bà làm thiên hạ giật mình với những phát ngôn nẩy lửa v ới những cuộc biểu tình của dân chúng, chống lại cái gọi là đặc khu 99 năm, là : “Không phải cứ hô hào, kích động thật to, là có được chủ quyền. Một số tổ chức cá nhân lên tiếng hô hào thế này thế nọ, nhưng chưa làm gì cho đất nước! chỉ nói và kích động làm rối tình hình.” Bà ta tuyên bố “‘Bộ Chính trị đã quyết định về luật đặc khu rồi” để nản lòng yêu nước của dân chúng. Bà ta còn lên tiếng đả kích những người dân Việt Nam đi biểu tình hoan nghênh trước phán quyết của Tòa Trọng Tài quốc tế bác bỏ Ðường Chín Ðoạn của Trung Quốc trên Biển Ðông.
Nguyễn Thị Kim Ngân còn làm cho cựu tổng thống Mỹ Obama phải giật mình là khi bà ta hướng dẫn nhà lãnh đạo Hoa Kỳ đi thăm ao cá Bác Hồ, bà ta hắt nguyên “sô” thức ăn xuống hồ cá như cho heo ăn! Sau vụ đó tên bà dính liền với hình ảnh quê mùa, thô tục!
Còn nói về bà Nguyễn Thị Kim Tiến, bộ trưởng y tế, thì bà đã từng chứng tỏ bà ta “bất khả xâm phạm”, tức là không được phê bình, chỉ trích vì đó là nói xấu bà, vì bà là một lãnh đạo-tức là nói xấu chế độ- do đó, ông Hoàng Công Truyện, 53 tuổi, cán bộ y tế tại huyện Phong Điền,Thừa Thiên,Huế đã bị xử phạt 5 triệu vì đã dám nói xấu bà Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến trên Facebook tháng 7 năm 2017. Ông này cho rằng bà Tiến đã điều hành, quản trị quá kém cõi, công tác an ninh quá lỏng lẽo, để bác sĩ và cán bộ y tế thường xuyên bị đe dọa, đánh đập. Đồng thời, ông nêu lên việc gia đình và người thân dùng ảnh hưởng, quyền lực của bà để làm những chuyện phi pháp, như việc nhập cảng thuốc trị ung thư giả VN Pharma. Ông Hoàng Công Truyện còn viết:” Mụ ni nên nghỉ hưu là vừa”. Liền lập tức một công văn gửi đến Sở Y tế tỉnh Thừa Thiên-yêu cầu tìm hiểu và trừng trị kẻ dám “bôi nhọ, gây mất uy tín, xúc phạm nhân phẩm, danh dự người đứng đầu ngành y”.
Chuyện bị phạt vì “nói xấu” cán bộ, lãnh đạo là chuyện thường xảy ra ở Việt Nam, như chuyện một cô giáo ở An Giang chỉ vì dám phê bình chủ tịch tỉnh “nhìn cái mặt kênh kiệu” và cô giáo này đưa nội dung trên lên facebook, có nhiều người đồng tình, trong đó có một nhân viên Điện lực An Giang và một bà Phó Văn phòng Sở Công Thương- thì cấp lãnh đạo địa phương nhao nhao đòi xử phạt những người dám nói xấu chủ tịch. Cô giáo và người “phạm tội nói xấu” mỗi người 5 triệu đồng. Sau đó, bộ trưởng Nguyễn Bắc Son, loan tin lên báo chính thống của đảng rằng điều 20 Nghị định 72 là có quyền phát biểu tuy nhiên, ông ta khẳng định “Nói xấu trong đời thường cũng không được và nói xấu trên mạng cũng không được”.
Rõ ràng với xã hội Chủ Nghĩa, “nói xấu” lãnh đạo, dù cấp bậc lãnh đão cấp địa phương tỉnh, quận còn không được đừng nói chi tới việc phê bán cấp cao hơn như bà Nguyễn Thị Kim Ngân cho cá ăn như cho heo ăn, lại tham nhũng, bán nước, hay bà Kim Tiến đứng đàng sau lưng những vụ giết người bằng cách cho phép người nhà nhập cảng thuốc trị ung thư giả!
Thế mà tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tuyên bố “ mặc dù là độc đảng, nhưng Việt Nam dân chủ hơn hẳn một số quốc gia ‘nhân danh là dân chủ nhưng cá nhân quyết định tất’. Thử tưởng tượng dân Việt Nam mà dám viết sách nhục mạ, hay lên tiếng công khai tố cáo, kông kích, đòi lật đổ ông ta, như dân Mỹ đối với TT Donald Trump thì quốc gia đang được cái đảng Cộng Sản của ông cai trị thì dù có lú như ông cũng phải biết kết quả như thế nào!
Thu Nga
Bình luận: Hợp Lý
Submitted by SaiGon1600AM on Fri, 03/01/2019 - 13:14.Sau hơn bốn chục năm trôi qua, nhà nước Cộng Sản Việt Nam đột ngột đòi tỏ lòng tôn kính với Đức Trần Hưng Đạo, là quyết định phải dời lư hương trước mặt ngài đi chỗ khác, và tuyên bố “thờ phượng phải đặt trong các chùa, miếu mới hợp lý”. Hành động bức tử lòng tôn kính của dân chúng với bậc anh hùng dân tộc, được đảng và nhà nước tuyên bố rồi “rất bình thường và hợp lý”.
Bình thường và hợp lý của chúng như cách đây 74 năm, ngày 17 tháng 8 năm 1945, một cuộc mít tinh của hang vạn sinh viên công chức chính quyền Trần Trọng Kim được tụ tập tại trước Nhà hát Lớn thành phố Hà Nội, với cờ Quẻ Ly bay phất phới để ủng hộ chính phủ Trần Trọng Kim vừa thu hồi chủ quyền từ tay người Nhật, mang lại độc lập cho nước nhà, thì, bất ngờ Việt Minh chớp thời cơ, phân phát cờ đỏ sao vàng cho dân chúng, biến buổi mít tinh này thành cuộc biểu tình do họ điều khiển, để đón quân giải phóng do Hồ Chí Minh từ hang Pắc Pó lãnh đạo. Thế là họ rêu rao “cuộc Cách Mạng của dân”!
Từ chuyện cướp chính quyền này, đảng Cộng sản Việt Nam đang từ họat động bí mật và bất hợp pháp trở thành một đảng cầm quyền. Từ đó đến nay, chúng cố gắng dùng mọi thủ đoạn, tuyên truyền để biến Hồ Chí Minh, độc ác, gian xảo trở nên là hình ảnh của nhà cách mạng liêm khiết, giản dị, thông minh, khôn khéo, và sống độc thân hầu có thì giờ tranh đấu cho nền độc lập quốc gia làm sao cho hợp lý.
Quân dân miền Bắc cứ sống triền miên dưới sự lừa dối của Việt Cộng, nên cán binh Cộng Sản nhất quyết thề sinh bắc tử nam, kiên gan vượt Trường Sơn để giải phóng miền Nam đang sống trong sự kềm kẹp của Mỹ Ngụy và cho rằng “hợp lý”.
Câu nói của Đỗ Mười sau khi cùng góp công ăn cướp miền nam được liệt vào di sản của đỉnh cao trí tuệ, rất hợp lý và hợp tình với một đảng cướp “Giải phóng miền nam chúng ta có quyền tịch thu tài sản, trung dụng nhà cửa, hãng xưởng, ruộng đất chúng nó. Xe chúng nó ta đi, vợ chúng nó ta lấy, con chúng nó ta bắt làm nô lệ. Còn chúng nó thì ta đày đi kinh tế mới vào nơi rừng sau nước độc. Chúng sẽ chết lần mòn”!
Để che dấu việc thanh toán nội bộ, tranh giành quyền lực hay ăn chia không đều, chúng phải tạo ra tình trạng đi chữa bệnh bằng cách cho những tên mới thấy béo tốt, khoẻ mạnh, quyền thế đó, chuyển sang từ trần một cách nhanh chóng. Trường hợp này xảy ra khá nhiều và chỉ được nhà nước thông báo cái chết sau khi những tên này, sau khi họ đã đi thăm Hồ Chí Minh, nơi chốn địa ngục, không biết từ lúc nào. Ví dụ trường hợp cái chết đúng quy trình của thứ trưởng công an Phạm Quý Ngọ, trước đó, ông ta với dáng khỏe mạnh, tổ chức đám cưới cho con trai thật linh đình tại khách sạn 5 show, bỗng nhiên lăn đùng ra chết vì ung thư gan- hợp lý đến độ toàn bộ hệ thống công an, tình báo, nội chính đảng đều không có một tin tức gì về bệnh tình của ông ta!
Hay là cái chết kỳ lạ của Nguyễn Bá Thanh, trưởng ban nội chính trung ương, được truyền thông nhà nước nói nhiều cán bộ đã đến thăm ông, ông nói "tau có chi mô" nhưng tuyệt nhiên không thấy hình ảnh nào của gia đình ông Thanh đón ông, cũng không nghe gia đình ông này nói ông bệnh hoạn thế nào. Rồi ông lăn đùng ra chết!
Hay cái chết đột ngột, hy hữu của đại tướng Cộng Sản Phùng Quan Thanh ở Paris, Pháp-xác đã được âm thầm và bí mật mang lên máy bay chở thẳng về Việt Nam, quàn tại Bạch Mai, nhà cầm quyền không cần tuyên bố lý do nào cả!
Và khỏi cần biết có hợp lý hay không, nhưng Đinh Thế Huynh, thường trực ban bí thư phải ‘sang Nhật chữa bệnh và an dưỡng ở Phú Quốc’ và tiêu tùng luôn. Mới nhất là Trần Đại Quang, chủ tịch nước, đột ngột bị virus lạ và hiếm để từ đang béo tốt chuyển sang từ trần.
Nay thì tới chuyện đột ngột tỏ lòng tôn kính với lư hương trước tượng Đức Trần Hưng Đạo! Vậy thì toàn dân đang chờ nhà nước Cộng Sản tỏ lòng tôn kính với tên trùm đảng Cộng Sản Việt Nam, là dời tất cả những lư hương trước tượng đài Hồ Chí Minh vào hang Pắc Pó hay lăng mộ của hắn ta ở Ba Đình thì mới là chuyện bình thường, hợp lý và mới đúng quy trình!
Thu Nga
Bình luận: Là Hiểu Ngay
Submitted by SaiGon1600AM on Fri, 02/22/2019 - 11:55.Lại một lần nữa nhà nước và đảng Cộng Sản Việt Nam lại chứng tỏ bản chất vô luân của chúng trong những ngày đầu năm, là chúng đã cho người đem xe cần cảu tới ngay trước tượng đài Đức Trần Hưng Đạo, ở bến Bạch Đằng để dời lư hương đi chỗ khác, và thay vào đó là những thùng đựng rác!
Khi thấy dân chúng phẫn nộ, Trần Kim Yến – bí thư Quận ủy quận 1 – nói rằng lư hương trước tượng đài Trần Hưng Đạo được dời về đền thờ trên đường Võ Thị Sáu và rằng “Công viên không phải là nơi thờ phụng, mà việc thờ phụng này nên được đặt ở đình, đền, chùa sẽ đúng hơn. Đó là việc hết sức bình thường. Mình đưa việc thờ phụng về đúng vị trí”.
Lời nói icủa bà này rập khuôn xảo trá của đảng Cộng Sản. Lư hương này đã được đặt kèm theo khi dựng tượng đức Trần Hưng Đạo thừ thập niên 1960. Điều đáng chú ý là họ cho câu chiếc lư hương ngay ngày 17/2, là ngày tưởng niệm những người đã bỏ mình trong trận chiến biên giới 1979. Điều đó cho thấy chuyện dời chiếc lư hương là để phá buổi tưởng niệm những binh lính đã hy sinh trong cuộc chiến chống Trung Cộng xâm lăng ngày 17/2/1979. Chúng cho hàng trăm an ninh chìm nổi lảng vảng, vòng ngoài, cả sáu mặt đường.
Đây không phải là lần đàu tiên, cũng không phải là lần cuối cùng chúng ngăn cản, phá phách những buổi tưởng niệm của dân chúng như thế. Như những buổi tưởng niệm trước tượng đài Lý Thái Tổ, chúng cho người dùng cưa máy gây tiếng ồn, và điều động rất nhiều đoàn viên thanh niên Cộng sản Thành phố Sài Gòn nhảy múa tập phá rối, ngăn cản người thắp nhang tưởng niệm 17/2.
Năm ngoái, chúng điều động một bọn người sồn sồn, mặt mày nham hiểm, hung dữ, mắt liếc láo liêng, trong khi ôm nhau nhảy múa trong tiếng cassette ầm ĩ. Bọn người này cố tình đứng giăng ra, chiếm chỗ bao quanh chân tượng Lý Thái Tổ để ngăn cản người đến viếng và thắp nhang.
Năm nay, chúng cẩu lư hương và dùng xe rác để chắn lối vào tượng đài của vị anh hùng dân tộc, đúng ngày Tàu Cộng do Đặng Tiểu Bình chỉ huy “dạy cho Việt Nam một bài học-bắt đầu vào rạng sáng ngày 17/2/1979, chúng xua khoảng 60.000 quân ồ ạt đổ bộ vào 6 tỉnh biên giới phía bắc nước Việt Nam. Trong cuộc tấn công này, họ đã phá hoại hoàn toàn 4 thị xã, hơn 20 thị trấn, huyện lỵ, nhiều làng xóm, nhà máy, hầm mỏ, nông trường, cầu đường, nhà cửa của dân chúng
Cuộc chiến biên giới là một trong những tội ác tày trời của Tầu Cộng đối với Việt Nam mà tới nay Việt Cộng vẫn cố tình lấp liếm che dấu và tiếp tục nêu cao tinh thần bán nước với tấm bảng “đời đời nhớ ơn Trung Quốc” bên cạnh những nấm mộ của lính Tàu xâm lược. Trung Cộng đã từng ban khen Việt Nam đã gìn giữ những nấm mộ của chiến sĩ của họ.
Đảng Cộng Sản Việt Nam hèn hạ lúc nào cũng co đầu rút cổ trước sự hung hang xâm lược Trung Cộng, không phải chỉ có ở chiến tranh biên giới mà qua trận chiến Trường Sa cũng đã hiện rõ, khi chúng ra lệnh cho hải quân không được nổ súng vào kẻ thù. Đã có nhân chứng tố cáo chính bộ trưởng Bộ Quốc phòng hồi bấy giờ là Lê Đức Anh đã ra cái lệnh như vậy. Và cho đến hôm nay trong số xác của 64 người anh hùng liệt sĩ hy sinh ở Gạc Ma vẫn còn nằm dưới biển và Nông Đức Mạnh nguyên Tổng bí thư lại trả lời rằng thôi cứ để yên như thế. Và những buổi tưởng niệm Trường Sa mỗi năm vẫn bị nhà cầm quyền tìm cách ngăn cản, phá phách vì sợ phiền lòng giặc thù Trung Cộng.
Những lời ngụy biện, dối trá trước việc dời lư hương trước tượng đức Trần Hưng Đạo quá lộ liễu, vì hai ngày trước lại là một văn bản được ký bởi Nguyễn Duy Vũ, phó bí thư thường trực thành phố Saigon ký có nội dung như sau: “Vận động cán bộ, đảng viên, công chức, viên chức, đoàn viên, hội viên học sinh, sinh viên, người lao động và người thân không tham gia tụ tập, biểu tình, gây rối an ninh trật tự tại khu vực tượng đài Trần Hưng Đạo trong ngày Chủ Nhật, 17 Tháng Hai, năm 2019; đồng thời kịp phát thời phát hiện, thu gom, giao chính quyền, cơ quan chức năng các loại tiền có viết, vẽ kêu gọi biểu tình, các băng rôn, khẩu hiệu có nội dung xấu về chính trị…”-đó cũng là một sự đền ơn đồng chí đàn anh đã từng dạy cho bài học.
Cứ nhìn cách đền ơn Trung Cộng xâm lăng trên lăng mộ của Le Duẫn “ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô và Trung Quốc” thì hành động chúng dời lư hương trước tượng vị anh hùng cứu nước từ tay giặc Tàu là hiểu ngay
Thu Nga
Bình luận: Những Con Heo
Submitted by SaiGon1600AM on Fri, 02/15/2019 - 12:25.Mới đây tin về cuốn phim Mr. Jone-cuốn phim này diễn tả tình hình thời 1932 1933- phơi bày thảm cảnh Holodomor, tức là nạn đói theo tiếng Ukraine- Mà hậu quả được cho là do chính sách nông nghiệp của Stalin đã làm cho khoảng 10 triệu người chết-khi ông ta ra tay trừng trị Ukrian đã dám đòi độc lập và chống lại Xô viết. Cuộc diễn chủng này vẫn được bưng bít để che kín tội ác của Stalin, nên người ta đã ví nó như là một “The forgotten Holocaust”.
Staline ra lệnh cho tịch thu hết thực phẩm tại Ukraine như khoai tây, cải bắp, lúa mì.. chở sang Xô Viết từ tháng 8,1932, tới đầu năm 1933 số lượng tịch thu tăng cao khiến Ukraine không còn thực phẩm để ăn, nhất là tại các làng miền quê.
Theo lệnh của Stalin, quân đội Xô Viết đóng cửa biên giới Ukraine, ngăn chận thực phẩm đưa vào nước này, khiến cho đất nước này biến thành một trại giam khổng lồ. Nạn đói lan nhanh, từ già đến trẻ bắt đầu chết đói la liệt khắp nơi. Các đội mật vụ đi gom các xác chết quẳng xuống hố tập thể. Dân tỉnh thành và các bác sĩ bị cấm không được cứu giúp những người dân quê chết đói. Người dân quê bỏ tất cả những thứ gì kiếm được vào miệng kể cả lá cây, vỏ cây, chuột, sâu bọ và rung rợn là giết con nít đang hấp hối để tự nuôi mình và gia đình.
Mùa xuân 1933, cao điểm của nạn đói, khoảng 250 ngàn người chết mỗi ngày tại Ukraine, có nơi cả làng chết. Động lòng trắc ẩn, nên từ Âu châu, Canada , Mỹ, người gốc Ukraine gửi thực phẩm về giúp đồng bào nhưng chính quyền Xô Viết cấm chở thực phẩm tới biên giới vì họ phủ nhận không có nạn đói. Tại Ukraine ai nói có nạn đói bị kết án tuyên truyền chống Sô Viết và bị bắt giam ngay.
Nạn đói Holodomor không khác gì nạn đói năm Ất Dậu 1945 tại Việt Nam, với số người chết tới hơn 2 triệu người. Đói đến độ người ta giết hết những con vật nào thấy được để ăn. Người ta đào, lặt, hái bất cứ những thứ củ cây, lá cây, ăn cả cào cào, châu chấu, chuột đồng, chuột cống . Có gia đình đói quá nghiền trấu, trộn mạt cưa vào cháo ăn, có người ăn cả đất. Cứ sau mỗi đêm lạnh là lại la liệt xác người trong nhà ngoài ngõ, giữa đồng. Tuần đinh lấy dây buộc vào cổ tay, cổ chân, cổ họng người chết rồi kéo lê ra hố quăng xuống.
Hồ Chí Minh và Việt Minh đã dùng nạn đói, lợi dụng lòng yêu nước của dân để xách động hô hào nông dân nổi lên chống sưu cao thuế nặng, chống việc cưỡng bách trưng mua lúa gạo của người Pháp. Chúng xúi giục dân chúng đánh phá các kho lúa. Vì quá đói khát, dân chúng hưởng ứng theo, mong có gạo để ăn. Một mặt chúng lợi dụng nạn đói để tuyên truyền, một mặt cho du kích bên trong rình bắt những chuyến xe chở gạo từ miền Nam ra, rồi chúng đem số lúa gạo vào mật khu của chúng. Việt Minh còn cung cấp tin tức cho phe Đồng Minh dung máy bay bắn phá, nhất là những nơi chứa gạo của Nhật. Việc chuyên chở gạo cứu đói lại khó khan, do đó nạn đói lại trở nên trầm trọng hơn. Nạn đói càng trầm trọng thì Việt Minh càng dễ hoạt động tuyên truyền, kích động quần chúng, và với kế hoạch gian manh, Việt Minh cướp được chính quyền, vào ngày 17 tháng 8, mùa thu năm 1945 một cách dễ dàng. Gian ác hơn hết là sau ngày 2-9-1945, Việt Minh tịch thu toàn bộ tiền bạc của các quỹ cứu đói trên toàn quốc- nghĩa là cướp lấy tài sản của những người đang đói, do những người hảo tâm khắp nước giúp đỡ.
Khủng hoảng nạn đói ở Ukraine do Nga Stalin lãnh đạo và hậu nạn đói Ất Dậu do Hồ Chí Minh lãnh là những gì đã xảy ra y chang như câu truyện, loại ngụ ngôn, trào phúng của văn hào Anh George Orwell nhan đề The Animal Farm-Trại Súc Vật- Đây là câu truyện được viết lên để chỉ trích sự dã man của Staline, Liên Xô thời Stalin. George Orwell đã dùng hình tượng những con gia súc trong trang trại để thể hiện những tiên đoán của ông về một nhà nước Xã hội Chủ nghĩa- những kẻ độc tài nhân danh lý tưởng, đưa ra những lời mị dân, nào là sự bình đẳng, trong sạch!
Các nhân vật heo, chó, ngựa, gà, vịt của Orwell đã làm một cuộc cách mạng chống lại ông chủ trang trại thành công. Nhưng không phải con thú nào cũng bình đẳng. Cuối cùng thì giai cấp lãnh đạo là những con heo lại trở thành giai cấp thống trị mới! với mọi quyền lợi, ăn trên ngồi trốc. Câu nói mỉa mai nhất trong quyển sách là, “Tất cả mọi con vật đều bình đẳng nhưng có những con vật bình đẳng hơn những con vật khác.”
Lãnh đạo Chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa Liên Xô, hay heo lãnh đạo Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam đ ều l à những con heo thối nát!
Thu Nga.
Bình luận: Tác Động Và Tác Dụng
Submitted by SaiGon1600AM on Thu, 02/07/2019 - 16:57.Ngày hôm nay, với thế giới tân tiến, nhờ mạng internet tối tân, loan tin nhanh chóng, nên đảng Cộng Sản Việt Nam không thể giết dân kiểu tắm máu-tàn sát tập thể- như Cải Cách Ruộng Đất, Tết Mậu Thân, nhưng chúng giết dân từ từ bằng nhiều hình thức khác nhau, trực tiếp hoặc gián tiếp, nhanh hay chậm.
Một trong thứ giết dân từ từ là làm ô nhiễm môi trường. Trên cao nguyên có đặc khu khai thác quặng Bauxit. Hay vụ Vụ vỡ hồ chứa nước và bùn thải từ khai thác titan của công ty Tân Quang Cường. Vùng biển có vụ Formosa, do công ty xây dựng thép xả chất đọc- gây ô nhiễm môi trường nặng nhất. Những vụ này chúng bảo phải có thôi để phát triển kinh tế.
Ngoài cách giết hại dân một cách lần mòn như thế, chúng còn ngang nhiên giết kiểu “nhân tai” nhanh, như các vụ xả đập bừa bãi ở Huế, Phú Yên Bình Định, Đà Nẵng v..v…Chỉ riêng trong ngày 16/11/2013 ít nhất có 15 đập thủy điện ở khu vực miền Trung và Tây nguyên xả đập ào ạt. Người trôi theo gia súc, nhà cửa, ruộng vườn tiêu tan. Giết dân vô tội vạ, nên các tên lãnh đạo tuyên bố “làm đúng quy trình”.
Trò chơi chữ này chúng dùng tối đa trong những vụ giết người dã man. Như vụ đánh ông Trịnh Xuân Tình, bán hàng rong ở Bình Dương, ông bị lực lượng dẹp lòng lề đường ở Bình Thạnh, Sài Gòn, chúng bóp cổ, đánh đập tới ngất xỉu -chúng tuyên bố, ông này dám nằm lì ngủ ở trên đường trong khi công an đang thi hành công vụ!
Chỉ trong những tháng cuối năm 2018 đã có it nhất 11 nạn nhân chết bất thườngt, thảm thương trong tay công an, chúng gán cho họ là “tự tử”. Một thí dụ khác là Phạm Đăng Toàn 29 tuổi ở Bình Định, công an công bố kết quả nguyên nhân gây ra cái chết của này, là vì anh chạy quá sức , nên phổi bị thiếu oxy, dẫn tới phù phổi và phù não rồi tự chết.
Những vụ giết người khác cán bộ báo cáo “tự tử” rất khôi hài và xảo quyệt- như vụ "Nguyễn Hữu Tấn, bị tra tấn, đầu gần lìa khỏi cổ- mà chúng tuyên bố ông này tự sát" với dao rọc giấy của cán bộ, tại trại tạm giam Công an tỉnh Vĩnh Long.
Một trường hợp thương tâm khác là vụ Ông Trịnh Xuân Tùng, 53 tuổi, đi xe ôm chỉ vì tội không đội mũ an toàn, nên bị công an đánh ngay tại chỗ, và bị đánh dã man khi về tới đồn công an. Ông Tùng kêu khát nước cũng không được cho Ông còn bị cho là giả vờ ăn vạ.
Lối chơi chữ ngược ngạo ocủa chúng cũng đã được áp dụng trong vụ án 5 công an đánh chết ông Ngô Thanh Kiều, tỉnh Phú Yên, thay vì xử 5 tên công an về tội giết người thì chúng tuyên bố “dùng nhục hình quá mức” nên những tên này chỉ bị phạt nặng nhất là 5 năm và những tên khác chỉ là án treo.
Trong khi những người đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền, chống Tàu xâm lăng thì bị gán tội “âm mưu lật đổ chế độ” với các bản án nặng tới 10 năm, 20 năm với tội “tuyên truyền chống nhà nước” theo điều 79 hay 88 theo cái gọi là “ bộ luật hình sự”.
Mới nhất, là lối dùng chữ tối nghĩa, trong vụ một tên công an đạp vào mặt một thường dân đang nằm trên sàn nhà, bị hứng những cú đạp thô bạo, khi bị đưa lên mạng, truyền thông của nhà nước Cộng Sản đồng loạt dùng chữ “tác động” thay vì dùng chữ chính xác là “đạp”!
Sự man trá của chúng cũng đã thấy rõ trong những vụ cướp nhà, cướp đất thì dùng câu “giải phóng mặt bằng”.Tồi tệ hơn hết là khi bán nước cho ngoại bang Tàu Cộng, chúng gọi là “đặc khu kinh tế 99 năm”. Bóp nghẹt tiếng nói người dân chúng gọi “luật an ninh mạng”
Đảng Cộng Sản đã tắm không biết bao nhiêu nước mắt và máu của dân bằng luật rừng, bằng hình thức chơi chữ để né tội . Luật chơi chữ gian ngoa của chúng đã giết không biết bao nhiêu dân lành vô tội, đày đọa không biết bao nhiêu tài năng son trẻ của đất nước!
Nếu toàn dân cùng đứng lên, cùng “tác động” vào mặt đảng Cộng Sản, nói theo chữ nghĩa của chúng thì sẽ có tác dụng lật đổ chế độ bất nhân và cứu Việt Nam ngay!
Thu Nga