Truyện Ngắn


Có Kiêng Có Lành

Truyện ngắn

Thu Nga

 
--Ðưa cho mẹ cái đĩa to...không phải! to hơn nữa, cái đó còn nhỏ lắm...ờ...cái đó đó.
 
Ðứa con gái út tên Lệ hỏi mẹ:
 
--Why mình phải cần đủ thứ trái cây cho new year hả mẹ?
 
Chị nó là Liên dành trả lời:
 
--Mẹ đã nói hàng năm mà Lệ không nhớ hả? phải có "cầu, dừa, đủ, xài" thì good luck cho cả năm.
 
Bé Lệ nhăn mặt:
 
--Why?
 
Chị Lang cười:
 
--Thì ông bà mình nói sao mình

Vua Nhạc Trẻ, ký giả TRƯỜNG KỲ vừa đột ngột qua đời

Chúng tôi, hệ thống đài Sài Gòn, phát thanh trên làn sóng 890AM tại Dallas-Fort Worth và trên làn sóng 900AM tại Houston, vô cùng đau buồn và thương tiếc khi nhận được tin Nghệ Sĩ Trường Kỳ, một người vẫn thường xuyên đóng góp chương trình Nghệ Sĩ & Đời Sống trên hệ thống đài Saigon, vừa đột ngột từ trần vào sáng ngày Chúa Nhật 22 tháng 03 năm 2009 nhằm ngày 26 tháng Hai năm Kỷ Sửu, tại bệnh viện thành phố Mississauga, Ontario, Gia Nã Đại, hưởng thọ 63 tuổi. Chúng tôi xin thành kính chia buồn cùng gia đình Trường Kỳ và tang quyến, nguyện xin hương linh Nghệ Sĩ Trường Kỳ sớm hưởng nhan thánh Chúa.

Mây Theo Gió Về

Thu Nga

 
Chương 4 (tiếp theo)
 
 
Bà Tâm ngừng đạp máy, nguyên cả cái mông ê nhừ. Nhìn đống quần áo đang may lở dở bà hơi lo lắng, không biết có đi giao đồ kịp ngày hẹn không? Lần này vì cần tiền nên bà phải nhận nhiều quá. Tuổi bà đã cao, tay chân cũng chậm chạp, lại thêm sự buồn phiền, nhớ nhung đứa con gái út làm cho sức khỏe bà sa sút hẳn, nhất là vào mùa lạnh, tay chân, mình mẩy của bà bị phong thấp hành hạ, đau nhức không thôi. Ðã vậy, đôi khi tâm trí bà ngổn ngang, suýt tí nữa bà may cả vào tay. Bà không biết bây giờ Thảo đang ở đâu, làm gì? Làm sao nó có thể sống một mình không có mẹ cha bên cạnh

Thơ gởi mạ tháng 4 II

 

 
Thu Nga
 
Mạ,
 
Mới đó mà đã 35 năm trôi qua- từ ngày con bỏ nước, bỏ xóm làng, bỏ ba mạ, bỏ anh chị và các cháu lưu lạc xứ người! Ðứa con út của con ngày 30 tháng 4 mới có hơn hai tháng, giờ đây cháu đã 35. Thời giờ thấm thoát như thoi đưa, như bóng câu qua cửa sổ con của mạ chừ đã hai ba thứ tóc trên đầu mà mỗi lần nhớ mạ con lại rưng rức khóc như đứa trẻ lên 3!
 
Mạ ơi!

Huyền thoại về “Nàng Thơ T.T.Kh.” chỉ là giả tạo


QUỐC NAM



Nguyễn Thạch Kiên, thi nhân đấu tranh trong lãng mạn

Một buổi tối chớm đông, những sợi mưa tuyết giăng trắng khung trời Cao Nguyên Tình Xanh Washington, tôi lái xe từ đài phát thanh SRBS trở lại nhà. Tôi chợt nghe tiếng chị Nguyễn Thuý Phượng qua điện thoại "Bố tôi vừa mất sáng nay". Lập tức, nỗi buồn nghẹn lại trong tâm hồn tôi. Chị Phượng là trưởng nữ của nhà văn, nhà thơ, nhà báo lão thành Nguyễn Thạch Kiên. Hôm đó là ngày 13 tháng 12 năm 2008. Ông hưởng thọ 83 tuổi

Thư Viết Từ Đường Heatherglen 16

 
 
 
 
Phạm Ngũ Yên



1. Những cơn mưa đêm làm mượt mà thêm các bờ cỏ héo hắt mùa đông. Tháng ba tươi mát những đoạn đường và thùng thơ trước nhà cũng ríu rít tiếng chim.

Thơ Gởi Mạ

Thu Nga

Mạ ơi!

Người ta áo gấm về làng
Còn con khăn trắng lên đàng rời quê

Mạ,

Ðêm hôm qua con lại nằm mơ thấy mạ. Con mơ thấy con về thăm nhà, con gặp được cả ba cả mạ và anh Quang. Gia đình mình thật là vui. Mạ xới cơm cho con, ba gắp miếng cá đã lừa xương ra bỏ vô chén cơm cho con, còn anh Quang thì chạy ra đầu ngõ mua nước đá cho con uống vì con ăn cơm mà không uống nước đá thì ăn không ngon. Con chờ nước đá hoài mà không thấy anh mang về, ba sốt ruột nói:"cái thằng ni đi mua có một lon nước đá thôi mà răng hắn lâu về rứa hè?" Mạ cũng lóng ngóng nhìn ra ngõ, con thì mặt đã bí xị không chịu ăn nữa