Truyện Ngắn


Cái Chỉa Ba

 

Truyện ma
 
 
Thu Nga
 
 
 
- Con Irene đâu rồi? có chuyện gì hấp dẫn nữa không?
 
- Chắc lại ngủ dậy trể nữa chứ gì?
 
- Không biết bữa nay nó được mấy cái hickies trên cổ?
 
Sally, supervisor vừa đi ngang qua, nghe, quay lại nói:
 
- Irene mới gọi, nó nói nó sẽ đến trễ một tí.
 
Sally vừa dứt lời thì Irene vừa bước vào cửa. Nó quăng cái bóp xuống dưới cái desk, nhếch mép nhìn một lượt tất cả mọi người có vẻ ngượng ngập, nó dư biết mọi người đang nói chuyện về nó.. Mái tóc dài màu nâu nhạt còn ẩm nước

Mây Theo Gió Về

(Tiếp theo)

Thu Nga

 Chương 10
Ông Tâm lắp bắp hỏi:
-- Chị Hồng! Có chuyện gì mà chị có vẻ hồi hộp vậy? Bộ chị có tin mới của Bích Mai hả?
Bà Hồng nhìn quanh:
-- Chuyện Bích Mai cũng có mà chuyện này chắc còn quan trọng hơn nữa.
Ông Tâm lo lắng, giọng ông run run, ông nhìn bà Hồng với ánh mắt van lơn. Bà Hồng nghiêm nghị nhìn ông Tâm nói từng chữ:
-- Anh Tâm! Tôi đã biết tin của con Thảo.
Ông Tâm đưa tay lên ngực:
-- Hả? Chị nói sao? Chị biết tin tức của con Thảo? Chị không đùa với tôi chứ?
Bà Hồng cau mày:
--

Thư Viết Từ Ðường Heatherglen

Phạm Ngũ Yên


1.
Buổi sáng nào tôi cũng nghe tiếng chim cu rúc lên ngoài sân, dưới những cây đỗ tùng. Buổi sáng tịnh yên không xao động một lòng liều lĩnh. Nắng chưa kịp chói chang trên những gờ mái lân cận, để nghe trong lòng một chút nhớ Sài Gòn.

Tiếng chim rời rạc, từng hồi. Có lúc im bặt khá lâu. Dưới những tàng lá xanh um, mùa xuân đang làm dáng với khách bộ hành, cùng những đóa hoa cũng đang run rẩy trước gió. Vài con ong hút mật chập choạng trong mấy bụi gai dại, chia nhau một nhánh cỏ mơ màng.

Một ngày nào đó, nàng không còn tha thiết để chạy đuổi tình yêu, Giống như tôi không thắp sáng nổi một que diêm hoài mong từ sau cuộc đổi đời. Ðôi môi nàng vẫn còn ướt rượt một màu son, nhưng mùi vị quen thuộc dường như đã khác. Nàng không còn như xưa, khi tôi trở lại. Mọi hoàn cảnh cũng đổi thay. Khó khăn làm sao để nhận ra con đường có ngôi nhà của gia đình nàng, nơi tôi thường lui tới ngày trước. Cây hoàng lan thay cho một tán dù nhiều màu và một vuông sân được ôm trọn chung quanh nó bằng một dãy hàng rào sắt. Không biết có chó dữ nằm đàng sau hay không nhưng tôi nghe trong lòng cộm lên một nỗi sợ hãi.

Khi tôi quen nàng tôi là một người lính truyền tin 22 tuổi. Ðơn vị của tôi trú đóng tại thị xã Bảo Lộc

Hương Gây Mùi Nhớ

Chuyện phím

 
Thu Nga
 
 
 Mùi hoa lài tháng hạ theo gió bay nhẹ nhàng trong khu vườn nhỏ dưới ánh trăng vằng vặc sáng, tôi hít lấy hít để cái mùi hương quyến rủ, nồng nàn mà lòng dâng lên một niềm cảm động không bờ bến. Ôi mùi hương kỷ niệm ngọc ngà, mùi hương quá khứ thân thương, mùi hương của một dĩ vãng thời thơ ấu như dậy lên theo không gian, thởi gian mênh mang...
 
 Tôi tưởng như đang thấy được ba tôi lúi cúi trên bụi hoa lài xanh mướt điểm lấm tấm những nụ hoa trắng nuốt tỏa ra một mùi thơm đầy gợi cảm

Chuyện Buồn Không Tên

 

Truyện ngắn
 
Thu Nga
 
 
Cơn ho bất chợt từ đâu kéo đến khi anh chưa thật sự tỉnh giấc. Anh dụi mắt nhìn qua tia sáng ban mai lọt vô ở mái nhà. Anh chắc lưỡi than thầm:"không biết bao giờ mới có tiền sửa căn nhà này đây. Mái thì lủng, vách thì nghiêng, mọt mối ăn tùm lum". Nhưng anh vội thở dài vì nhớ ra, tiền không có dư giả thành ra lo cho bao tử là chuyện chính, có cái nhà che mưa, che nắng là tốt rồi. Biết làm sao hơn, anh không đi làm gì được nhiều từ hồi rời khỏi trại cải tạo. Cũng may là anh bị tật nguyền nên ở tù chỉ có 3 năm. 3 năm cũng đủ cho thân thể một con người lành lặn trở thành tàn phế, huống chi anh đã bị cả trăm thứ bệnh hành hạ. Ngoài cái bệnh sốt rét kinh niên anh còn bịnh bao tử trầm trọng, cái bệnh này đã hành hạ anh từ lúc trước khi đổi đời năm 75, nay cộng thêm tinh thần bạc nhược, mất sức, làm cho người anh lúc nào cũng rủ ra rất yếu đuối, mọi việc trong nhà hầu như chỉ một tay người vợ quán xuyến

Chữ Với Chả nghĩa

Chuyện phím

Lão Xệ

Vừa bước chân vô nhà, lão Xệ  nghe tiếng một giọng bắc léo nhéo phát ra từ chiếc radio đặt trên cái kệ trong bếp của mụ Xã Xệ (bả mở 24/24):"quý vị có thể xử dụng "từ" "to go" hay "cụm từ"....Lão Xệ phát cáu bước tới, đưa tay tắt ngang cái máy radio thì có tiếng the thé từ máy thật của  mụ Xệ:

--Cái ông này dở hơi nhẻ? tự nhiên sao ông lại tắt cái đài của tôi chứ?"

Lão Xệ trừng mắt:

--Bà nghe mãi ba cái chữ nghĩa ba rọi của tụi  nó sao tôi nghe chán quá, bà có biết đó là chữ  nghĩa của bọn Cộng Sản không chớ?

Mụ Xệ cũng trừng mắt lại:

--Nầy! nầy! Cái gì mà có Cộng Sản trong đó? ông đừng có bạ đâu cũng chụp mũ cối đấy nhá! chụp mũ cối bậy bạ có ngày tiêu tán đường đấy ông ạ!

--Bà đừng có giở cái giọng hăm dọa với tôi, tôi chỉ bảo bọn họ dùng chữ nghĩa Việt Cộng chớ tôi có bảo ai là

Mây Theo Gió Về

(Tiếp theo)

Thu Nga

Chương 7,8,9

Yến lo lắng nhìn Lan:
-- Trời ơi! Sao mình mẩy nó ướt hết vậy Lan?
Lan cũng lo âu không kém:
-- Chắc nước ối bể. Nó gần sanh rồi. Kêu xe cứu thương nghe?
-- Hay chờ anh Minh một lát đã.
-- Nhưng Yến có chắc anh Minh sẽ tới liền không?
Yến gật đầu:
-- Chắc chắn mà.
Yến cúi mặt sát vào Thảo:
-- Thảo! Mày không sao chứ? Ðau lắm hả?
Thảo nói nho nhỏ mệt nhọc:
-- Lúc đau, lúc không. Chắc Thảo sanh non