Kịch Đời sống vẫn trôi (Life goes on)

Printer-friendly versionPrinter-friendly version
 
Màn 2
 
 
 
Ông Sáu (Chế Tâm): khỏang 66 qua trước với 2 con: một gái, một trai
Ông Năm Thiện
Lily
Loan
 
(Vẫn cảnh cũ, ông Sáu đang ngồi ở salon .Ông Sáu vừa xem xong TV, ông đưa tay bấm tắt và lầm bầm nói một minh)
(Same living room . Mr Sau sat on the couch . He just turned off the TV)
 
Ông Sáu: Cái tụi CS bán dân, hại nước, ông cha mình dựng nước, giữ nước, nay nó thống trị nước nhà, nó nở long nào đem cắt đất dâng biển cho Tàu Cộng như vầy chớ!
(ông nhìn quan muốn tâm sự và chia xẻ nổi lòng nhưng không có ai để ông nói chuyện, ông bực dọc đi tới đi lui, chợt ông nhìn ra cửa thấy có người hàng xóm đang đi đến, có tiếng gõ cửa, ông chạy ra mở cửa, ông Năm Thiện bước vô)
 
(Mr Sau: I hate communist . Our ancestor shedding blood for our county to protect each meter of land, now they are selling and giving to the Red China (He turned around, nobody listens to him, he got kind of irritated, he looked out side, there was his friend, Mr Nam Thien, the man entered)
 
Ông Sáu: Chào anh Năm Thiện, đang tìm người trút bầu tâm sự mà nhà cửa vắng ngoe, chẳng có con ma nào để cùng bàn luận
(Mr Sau: Hi! I just want to share some thought with someone, but nobody home, so I could not talk! Hm!)
 
Ông Năm Thiện: Ủa vậy chớ cả nhà đi đâu hết rồi ? chị Sáu đâu ?
(Mr Nam Thien: Oh! Where’s everybody ? where is your wife?)
 
Ông Sáu : Ý mẹ con nhà nó đem  con Lily đi mua sắm rồi, nghe nói ở ngòai shopping có bán nhiều hang on sale lắm
 
(Mr sau: Loan took her and Ly go to shopping . Today they have lots of sales going on)
 
Ông Năm Thiện : Té ra giờ chị Sáu chịu đi shop pinh rồi hả ! Hai mẹ con chỉ hết lục đục với nhau chưa? Chị chịu bận đồ tây, đồ đầm chưa ?
(Mr Nam Thien: Really? Your wife goes shopping ? she and Loan not arguing anymore ?)
 
Ông Sáu : Làm gì có anh ơi, con nhỏ năn nỉ nói bả đi chơi, nó hù là bả ngồi ở nhà, ăn mắm tôm, mắm cá hòai, không vận động cơ thể thì bệnh, mà bệnh ở đây phải đi chích thuốc, không chích không trị người ta bỏ vô nhà thương, bỏ vô viện dưỡng lão để có
người chăm sóc, bả sơ quá thành mới miễn cương đi với tụi nó đó chơ . Với lại hình như bữa nay bả phải đi làm răng nữa, già cả quá rồi, bảo bả trồng răng bả sợ đau, hẹn hòai! Con nhỏ cũng dọa má không làm răng ăn cơm nhai không được đau bao tử, cũng phải vô nằm nhà thương!
(Mr Sau: Not really! Loan begged , begged, she also scared my wife by saying: if you do not get up, go somewhere, not excersise and eating all nuoc mam, you will be sick, then when you sick, they will put you in to hospital or worse: put you in nursing home! Then I could not help mom any more haa haa haa so my wife got scared so she went with Loan . Ah beside that I think today Loan took her to see dentis . Loan also said, if you don’t go to see dentist, you will you all your teeth, then you can not eat, you get sick, they’ll put you in hospital too haa haa! What a girl!)
 
Ông Năm Thiện (cười ha hả ) thiệt tình! Vậy rồi chỉ sợ phải đi ?!
 
Ông Sáu: Con nhỏ   lém lỉnh lắm đôi lúc nó cũng hơi quá quắt, nhưng thấy nó cũng thương bà già lắm, chỉ có cái đôi khi nó nói thẳng tuột làm bả bực mình thôi, chứ con không thương mẹ, thì thương ai ! Cũng tội nghiệp nó, 2 vợ chồng nó lục đục với nhau rồi ly dị, con Lily bây giờ mới có 6 tuổi …ở với mẹ nó nhưng nó cũng nhớ thằng cha nó
 
Ông Năm Thiện : Rồi lâu lâu ba nó tới đem nó đi vài ngày ha? Tội nghiệp, tôi thấy sao mấy đứa nhỏ lớn lên ở đây, ly dị hà rầm, mà tự tụi nó chọn vợ chọn chồng chớ có phải giống tụi mình hồi xưa đâu, nhưng hồi đó ông bà già mình đặt đâu ngồi đó, mà tụi mình vẫn sống với nhau tới răng long đầu bac, có đâu như tụi nó bây giờ há anh? Thằng rể của anh tui thấy nó cũng dễ thương quá chớ mà té ra hai đứa không hạp với nhau há ?
 
Ông Sáu: Thì vậy, lúc đầu mình cũng tưởng tụi nó hạnh phúc té ra hư bột, hư đường hồi nào không hay . Mà thẳng dễ thương lắm, nó hứa lát nữa tới chở tui đi họp bên cộng đồng nè anh
 
Ông Năm Thiện : Vậy sao ? thằng nhỏ tốt hén, gặp đứa khác giân vợ, giận luôn ông già, ly dị vợ, ly dị luôn nhà vợ . Ủa hồi nãy anh có tâm sự gì dài long thong muốn chia xẻ vậy ? bộ chỉ vần còn ghen sao ? Bữa hôm tui gặp chị Thu ở ngòai chợ, chỉ hỏi thăm anh đó
 
Ông Sáu: Ý da, anh đừng có tiết lộ việc này với bà xã tui nghe
 
Ông Năm Thiện: Chị đi với chồng chị mà, chắc bây giờ chị cũng yên rồi, mà có phải chuyện đó không ?
 
Ông Sáu :Không . Với lại chuyện xa xưa rồi, cô ta đã ra đi khi bà xã tui qua, cũng tội nghiệp, tại tui chớ không phải tại ai hết ….mà thôi đừng nhắc nữa, vách tai, mạch rừng bà mà nghe là tui nhức cái xương. Mà cũng tại bả chớ ai ! tui bảo qua đây, bả đâu chịu nay thì bả nuôi đứa này sanh, mốt đứa nọ đẻ rồi bả tiếc ba cái đám đất, mồ mả ông cha, bả ở riết bển ….anh biết đàn ông mình mà ….mấy đứa nhỏ cũng cự nự hòai ….Thôi, bỏ chuyện đó đi …. Nãy giờ nói chuyện khác thành ra quên . Mới coi tin tức trên TV, thấy mấy cái thằng ôn dịch CS mà tức ấm ách, phải chi mình còn chiến đấu, tui lua cho tụi nó vài phát, giang sơn gấm vóc của mình từ thời ông cha để lại mà nay nó đem dâng, mai nó đem bán . Ải Nam Quan không còn, thác Bản Giốc cũng mất, Hòang Sa, Trường Sa biến thành đất của Tàu ! Mình già quá rồi anh Năm, không biết chừng nào đất nước thanh bình, tới khi mình về chắc như đi lạc qua Trung Hoa anh ơi!
 
Ông Năm Thiện: Anh sao bi quan quá! Dân tộc mình đâu phải chỉ có tòan lũ hèn như bọn chop bu CS đâu, còn biết bao nhiêu nhân tài, bao nhiêu nhà đấu tranh dân chủ nữa chớ, anh thấy như cô LS Nguyễn Thị Công Nhân, linh mục Nguyễn Văn Lý ….còn nhiều nhiều lắm, mà anh nhớ lời của tướng Lý Thường Kịệt nói không :
“Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tuyệt nhiên địa phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẵng hành khang thủ bại hư”
Tức là …Ủa hình như thằng Hiên, chồng cũ con Loan tới kìa, để tui hỏi ý kiến nó cho anh nghe
Ủa, mà không phải hình như con nhỏ Loan  của anh dìa!
 
(Loan bước vô, tay xách nách mang một đống gỉo shopping, bé Lily chạy vô, ôm lấy ông nội:
 
Lily: Hi ông Nội, thấy khách nó giơ tay chào kiểu Mỹ: hi)
 
Ông Sáu: (xoa đầu đứa cháu) Con phải nói “thưa ông!” không được hỗn nói “hi”, nói!
 
Lily: Thưa ông
 
Ông Năm Thiện: Giỏi! cháu giỏi lắm! cháu với mẹ mới đi shopping về ha?
 
Lily: yes! Momy mua nhiều đồ lắm, momy! Where are my clothes ? and when daddy comes again ?
 
Loan : Sụyt! ồn! chưa tới ngày ba đón con đâu! Để momy sọan ra đã! Dạ ba, chú, chú mới qua chơi!
 
Ông Sáu: Mèn ơi! Mầy khiêng cả làng cả xóm sao mua gì nhiều dậy con? Má đâu ? mày bỏ má ở đâu rồi ?
 
Loan: Ba làm như con hư lắm đem bỏ má ra đường! má đi shopping với con xong, mới tới giờ đi làm răng, con để má ở văn phòng nha sĩ, tại má làm root canal lâu lắm! trời ơi, răng cỏ gì của má hư hết rồi! má sợ dentist lắm, dụ má hòai mới chịu đi nha sĩ đó
Ạ mà đồ đạc như vậy có gì nhiều ba, “the more you buy, the more you save” ba không nghe họ hay nói vậy sao
 
Ông Năm Thiện (nói hớt) Trời sao con nói y chang mấy nhỏ của chú, tụ nó cũng cứ nói đáng lẽ mấy món hang này trị giá $500 tui mua có $100 vậy là tui để dành cho ông tới $400, chú nói vậy nếu con không mua, con để dành được $100 đồng, con mua ba chỉ thấy túi tiền con hụt hết $100 đồng chớ không thấy để dành đồng nào hết
 
Loan (lôi trong giỏ ra đủ thứ): Để con chứng minh cho ba với chú coi: Cái bóp này giá thường là $200, con mua chỉ có $50, cái áo này đáng lẽ $300, con mua có $100, đôi giày này đáng lẽ $250, con mua chỉ có 75 đông, mấy cái áo thun chỉ có $5 đông một cái thay vì $20 đông, cái đồng hồ này xịn ghê chưa, ba với chú thấy nó sang ghê chưa, đáng lẽ mua bạc ngàn, con mua có $300 thôi ….(vẫn tiếp tục lôi ra)
 
Ông Sáu (khuya tay) Thôi thôi con ơi, như chú Năm nói con không mua thì con đã để dành biết bao nhiêu tiền, càng mua, càng tốn chớ save ở chỗ nào con!
 
(Loan vẫn hý hửng lôi ra them những món khác ướm lên mình, và cuối cùng lôi ra mấy cái áo cho bé Lily, bé cười khúc khích cũng lấy áo quần ướm lên mình, kéo tay ông Năm để khoe) ông Sáu nhìn ra ngòai cửa có ý trông Hiền, ông Năm Thiện đang ngồi để nghe bé Lily nói chuyện)
 
Ông Sáu: Thấy tụi bây mua sắm mà bắt ớn …Ủa sao thằng Hiền chưa tới cà
 
Loan (Giật mình nhìn sang phía be Lily sợ nó nghe): sao? Hiền ? anh Hiền tới làm gì ? sao hôm nay ảnh tới ? đâu phải ngày anh chở con Lily đi chơi đâu ba ?
 
Ông Sáu : Không phải, ba kêu nó tới chở ba đi họp cộng đồng, tại ba không biết chừng nào con về
 
Loan: (khó chịu): Sao ba đi họp hòai vậy ? ba mới đi tuần rồi, sao ba không chờ con về kêu ảnh chi vậy ? ….
 
Ông Sáu: thì ba nói với con đó, ba đâu biết con về sớm, với lại con phảI đi rước má nữa mà, bên cộng đồng cuối năm có nhiều việc lắm con!
 
Loan: Ba biết mồi lần ảnh qua, là con Lily muốn ảnh ở lại ….nó đâu có hiểu nhiều, con không muốn gặp ảnh hòai như vậy …thôi được ba ở nhà đi với ảnh đi, con đem con Lily đi rước má
 
(Loan đứng lên, kéo Lily)
 
Lily: Con và momy đi đón bà ngọai
 
Lily: Con want to stay home ….
 
Loan: Không có ai ỏ nhà với con hết, đi với momy
 
Lily: Momy! I am tired!
 
Loan: kéo tay Lily: Nhưng bà ngọai chờ, ông ngọai phải đi công chuyện
 
Lily: Ông ngọai ….ông ngọai đi đâu vây? Ông ngọai đi với ai vậy ?
 
Ông Sáu: Ông ngọai đi với …đi với ….à …ông chỉ vào ông Năm Thiện: ông đi với ông Năm
 
Loan: nhìn ra cửa, có tiếng xe chạy tới gần, nàng lật đật lôi con đi nhanh, ông Sáu ngó theo lắc đầu, ông Năm Thiện nhíu mày như không hiểu chuyện gì xảy ra)
 
 
 
(Vẫn cảnh phòng khách sau khi Loan vội vã kéo Bường đi vì nghe Hiền tới, Lily về một mình, những bao shopping still on the floor)
 
Lily: (hát nho nhỏ khi bước vô nhà) (khỏang ½ bài hát) Hm! Where everybody ? ông ngọai! Ông ngọai! Are you home ? Ủa! nobody home but the house not locked! Mommy would fussing if she knew! Must be ông ngọai! He always forgot to lock the house!
Momy just came home, I guess, lots of shopping bags here . I forgot what she bought (Lily open tìm áo quần của mình): yuck! Nothing I like! Hm! I don’t know If I will get a new car for my birth day! My B-Day is on the way, just few weeks away! (laugh) I think I will ask momy! Sweet 16 have to have a new car! Hm……if she won’t I will ask daddy! (thinking to get new car sparkle on her face). I will drive new car, people will be jealous! I like a red car! Không biết Mom có chịu hay không ? Hm! I will cry then I will get it! Hee hee hee! (start singing again) Ủa! bà ngọai làm răng xong chưa mà lâu qúa không về ? Poor bà ngọai, she has to pull a few teeth!(có tiếng xe đổ trước cổng) Must be mom and bà ngọai!
 
Bà Sáu (bước vô tay ôm một bên mặt): Ủa Lily, con về rồi hả ? Ui cha! Thuốc tê hết giờ mới thấy đau, chắc phải tìm asprin uống them!
Lily: Bà ngọai! Bà ngọai xong rồi hả ? bà ngọai đau răng ha?? where is mommy?
 
Bà Sáu: Má con chở ngọai về rồi đi gấp lại rồi, nói quên gói đồ mua cho chú Năm Thiện gì ở ngòai shopping? Con nhỏ ruột để ngòai da vậy chớ tốt bụng, ai cũng có quà của nó
 
Lily: Ruôt? Ruột ? and da ? làm sao bà ngọai ? Is ruột a gust ? why gust is outside of the skin?
 
Bà Sáu: (đóan được ý của Lily) À, bà chỉ nói má con tốt bụng thôi, quên quên ruột với da đi con . Bà ngọai nói chuyện lẩm cẩm mà con! Mà sao nay con ở nhà ? con có đi đến trường không ?
 
Lily: No school today bà ngọai .
 
Bà Sáu: Vậy bữa nay con ở nhà với ngọai nghe . Hai bà cháu mình hú hí với nhau nghe
Lily: Hú hí ? what’s that ?
 
Bà Sáu: Hú hí là nói chuyện chỉ có hai bà cháu mình thôi . Con kể chuyện ở trương cho ngọai nghe . Nhưng mà phải kẻ bằng tiếng Việt, không thì ngọai không hiểu được
 
Lily: Con không biết kể chuyện, bà ngọai thích hát không ? để con hát ngọai nghe ?
Bà Sáu: Hát! Được đó! Ngọai thích nghe con hát lắm, con hát bài gì nè ?
 
Lily: Bà ngọai thích nhạc Mỹ hay Việt ?
Bà Sáu: Mỹ Việt gì bà cũng thích hết, con hát hay lắm, hát xong ngọai nấu chè cho ăn
 
Lily: chè ? Yes! I like chè! Ba cũng thích chè nữa, hay là ngọai nấu chè tối nay đi, ba sẽ tới đón con bây giờ rồi tối ba chở con về ăn chè luôn ngọai ?
 
Bà Sáu: Ủa bữa nay ba con tới ha? Chừng nào tới ?
 
Lily: Ba nói ba drop ông ngoai at meeting, ông ngọai sẽ come home with somebody else , ba sẽ về đưa con đi chơi một chút
 
Bà Sáu: Vậy sao ? con nhớ lấy theo áo lạnh buổi chiều trời hay lạnh lắm nghe con . Bây giờ ba chưa lại, để bà ngọai vô lấy áo lạnh cho con
 
Lily: I will get it bà ngọai . Giờ ngọai nghe con hát nghe, khi nào ba honk …oh honk bóp còi, con sẽ chạy ra . Are you ready bà ngọai ?
(Lily bắt đầu hát một ½ bài thì có tiếng mở cửa, Bừa bước vô)
 
Lily (ngưng hát): Uncle Paul! You’r home ? where is my mom ?
 
Bà Sáu: Ủa hai chị em bây đi đâu nhanh vậy ? có tìm được gói đồ không ?
 
Bừa: Tìm không được thành ra bả nổi quạu, đã vậy về tới sân, bả gặp ông Hiền
 
Lily: My dad ? where is he ? Is he outside ? Sao ba không vô nhà ?
 
Bừa: (xua tay, lắc đàu) Ba mày chưa kịp vô nhà thì your momy về tới, hai người đang gây nhau ở ngòai kìa ? Ở ngòai lãnh đạn nên cậu đi vô cho chắc ăn!
 
Lily: What ? what did you say ? uncle Paul ? They have gun ? ăn đạn!? Oh my gosh!
 
Bà Sáu: Hả gây nhau ? tai sao gây nhau ?
 
Bừa: Ai biết tại sao hai ngươi này đã li dị rôi mà như chó với mèo, hình như bả nói sao ổng tới hòai! Không phải đạn là đạn đâu Lily! Nói chuyện với con nhỏ Mỹ con này mệt thiệt! đạn đay có nghĩa là họ đang gây nhau, mình xớ rớ họ chửi luôn mình hiểu chưa ?
 
Lily: I have to go out to see my dad!
 
Bừa: (keo tay Lily lại) No! do not go outside, đừng có đi ra ngòai đó, bà chăng thấy you lại nổi con tam bành hơn! You know how your mother is!
 
Lily: (giằng tay lại) I don’t know what you talking about, let me go! I have to see my dad! Bà ngọai, help me!
 
Bà Sáu: Bừa, để Lily đi con
(Có tiếng xe chạy đi, Lily chạy ra ngòai, Bừa nhìn theo ra cửa)
Bừa: (vỗ tay) haa haa haa! Hai người đêu chạy đi hết trơn rồi ra ngòai đó làm chi ! vui thiệt!
 
(Lily đi vào khóc)
Lily: They both gone! Daddy and Mommy both gone!
 
Bà Sáu (đua tay ôm Lily, Lily ngã vào long bà Sáu): Thôi con đừng khóc nữa ngọai thương, má với ba sẽ về lại mà!
 
Bừa: Thiệt oan gia! Ông Hiền với bà Loan chắc nợ nần chưa dứt! haa haa! Haa haa!
 
Bà Sáu: Mày có im không Bừa! không thấy con nhỏ khóc hay sao mà mày cười giỡn hòai vậy chớ, tao đập mày chết bây giờ
 
Lily: Bà ngọai! I love mommy but I love daddy too!
(Bà Sáu đưa tay vỗ về Lily Bừa vẫn cười, màn hạ)
 
 
 
 

n/a